Mấy năm khổ hạnh đã quen
Đến nay lấy chồng biết làm sao đây
Tụng kinh, gõ mõ cả ngày
Nay ôm mai ấp khó rày, tính sao?
Chùa xưa cây cỏ lao xao
Buồng nay hai đứa thì thào ngất ngây
Núi xưa mây trắng giăng đầy
Mà nay phải sống giữa bầy chồng con
Cũng may cái mạng vẫn còn
Để mà hưởng chút phấn son mỹ miều
Chồng tuy chẳng bằng lam trường ,lý hải
Nhưng mà được cái tốt bụng hiền lành
Ngồi buồn nhân lúc trăng tà
Sai chồng bưng nước đấm lưng cho nàng